Tề Hạ nhíu mày, chậm rãi ngồi dậy, vươn tay vuốt ve gương mặt Dư Niệm An: "An, nàng không khỏe ở đâu sao?"
Dư Niệm An vẫn không đáp lời, sau một hồi suy tư, nàng lại cất tiếng: "Cốc cốc cốc."
Dù trong lòng vạn phần khó hiểu, Tề Hạ vẫn thử hỏi: "Ngoài cửa là ai?"
Nhưng lần này, Dư Niệm An lại không nói câu "Thì ra Tề Hạ ở nhà" nữa, mà nhìn chằm chằm vào đôi mắt Tề Hạ, từng chữ từng chữ một nói: "Ngoài cửa không phải ta."




